EM
CÒN NHỚ?
Có những điều ta tưởng đã phôi pha
Bởi bụi thời gian đã xóa nhòa nhiều thứ
Nhưng kí ức cũng vẫn còn lưu giữ
Kỷ niệm một thời cắp sách sớm, trưa.
Có ai còn nhớ những kỷ niệm xưa?
Buổi tan trường thẹn thùng nơi cuối lớp
Chỉ cần nhìn thôi mắt, mi chớp chớp
Chỉ bấy nhiêu cũng đủ thấy run người
Sướng nhất là khi em mượn vở tôi
Hai tay run run dâng lên như quà tặng
Em có biết phía sau những khoảng lặng
Là trái tim non nhảy nhịp liên hồi
Chắc bây chừ em chẵng nhớ gì tôi
Như những vần thơ học trò trên giấy trắng
Những buổi trưa phơi mình dưới nắng
Ta cùng về trên lối nhỏ thân quen
Tam Lãnh quê xưa đất đỏ ruộng phèn
Đường nhảo nhoẹt mỗi khi mùa mưa tới
Có những chổ bùn lầy lút đến gối
Xách dép cho em cùng bước mỗi ngày
Mùa đông về gió rét run tay
Đến trường ướt mem tay run lập cập
Sợ vở ướt thì lấy gì để học
Còn mua ư đâu dễ có tiền?
Cái đói nghèo theo đuổi triền miên
Ta đi qua những tháng năm vậy đó
Chẵng biết em bây giờ còn có
Nhớ bắt ve trốn ngủ trưa hè
Hay bắt tắt kè dọc những hàng tre
Nhét thuốc tàn cho nó say ngất ngưỡng
Ôi! Kỷ niệm tuổi thơ một thời ta cứ tưởng
Là đã quên nhưng vẫn hiện nguyên hình
Thời gian cuốn em qua những cuộc tình
Và đưa tôi xa miền quê yêu dấu
Tôi thèm nhất nồi cơm mẹ nấu
Gạo mới đầu mùa cúng tạ thần nông(1)
Chỉ có bữa này, cả nhà mới ăn được cơm không(2)
Còn lại bữa sau ôi
thôi là sắn
Mẹ cứ bảo phải để dành mưa nắng
Không phải ngày mùa là phung phí đâu con
Em có còn nhớ mùa trái loòng boong
Sung sướng nhường nhau mối người một nữa
Tuổi thơ ơi xin đừng khép cửa
Cho tôi gọi thầm hai tiếng NGÀY XƯA!
HÀN GIANG!
1 Cúng tạ thần nông còn
được gọi là cúng cơm mới. 2 Cơm không là cơm không có độn khoai lang hoặc sắn