Trong ký ức của mỗi chúng tôi - những người thầy cô giáo từng giảng dạy, công tác tại Tam Lãnh, nơi đây từng ghi dấu nhiều kỹ niệm về một thời son trẻ, tươi đẹp của cuộc đời. Khi tất cả đã trở thành kỹ niệm thì những buồn vui, khó nhọc, những nghịch ngợm, ngây ngô ngày xưa giờ cũng thi vị như những bông hoa đẹp, những áng mây hồng trang điểm cho tâm hồn của mỗi chúng tôi. Chúng tôi tạo trang blog này muốn thành một nơi để chúng tôi cùng đến, kể lại nhau nghe những câu chuyện, những cảm xúc về một thời thân thương, yêu dấu nhất. Hãy đến với nhau! Vui thì hãy cùng vui, buồn thì hãy cùng chia sẻ để giải bớt oi bức đời thường.
Xin hãy đến với nhau!

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

CON VỀ
Con về thăm quê mẹ Quảng Nam
Mùa bão đi qua ruộng, vườn xơ xác
Ánh mắt em thơ nhìn nhau ngơ ngác
Lưng mẹ gầy còm nhặt nhạnh những nhành tre.
Con đã về đây ơi quê mẹ Quảng Nam!
Tết sắp đến rồi mà sao vắng quá?
 Mẹ vừa trải qua mùa đông lạnh giá
Hun hút gió chiều xào xạc hàng tre.
Thuở còn thơ mẹ hay kể con nghe
Chuyện "ông kẹ" rình bắt trộm con nít
Con sợ quá nên nằm im thin thít
Nghe tiếng gió lùa qua mái tranh xiêu
Nhìn mẹ thở dài trông vườn chuối, hồ tiêu
Có còn gì đâu? Giọt dài giọt ngắn.
Con ôm vai mẹ bảo đừng than vắn
Mùa bão qua rồi nắng ấm lại về thôi!
Có ai từng qua xứ Quảng quê tôi?
Có ai hiểu nỗi lòng người giữ đất?
Mùa lũ về, cuốn theo bao mồ hôi nước mắt
Vẫn quyết bám làng xây dựng quê hương
Con đã về trên đất Mẹ thân thương
Con sẽ ở đây dể gầy dựng lại
Tất cả những gì đời Mẹ từng mong mãi
Con sẽ làm cho Mẹ được thảnh thơi
Mùa xuân về rồi đó Mẹ ơi!
Bếp lửa chiều nay ấm nồng nồi bánh tét
Hơi lửa sẽ xua tan đi mùa đông giá rét
Nắng ấm lại về trên đất mẹ Quảng Nam!


Thanh Hải (Hàn Giang)