EM CÒN NHỚ
Em có còn nhớ chuyện xửa chuyện xưa
Của một thời tâm hồn luôn trong trắng
Khi chiều xuống chiều dần phai sắc nắng
Bạn bè mình thả bước dạo lang thang
Đường Trà Sung sông uốn lượn quanh làng
Đèo Hố
Ngãi mây chùng giăng mù mịt
Khói
lam chiều vây kín quanh Vườn Mít
Tiểu Tây
buồn đứng trầm mặc uy nghiêm
Khi màn đêm buông nhẹ xuống im lìm
Bếp tập thể bữa cơm xoàng ăn vội
Mắt nhìn nhau mà lòng nghe bối rối
Tập thể nghèo sớm tối vẫn có nhau
Chiều cuối tuần mình kẻ trước người sau
Rong ruổi về quê Hòa Hương, Tam Ngọc
Đêm Tam Vinh tiếng võng đưa lóc
cóc
Ánh trăng vàng rụng vỡ mảnh sân rêu
Em có còn nhớ kỷ niệm dấu yêu
Quán cà phê hai đưa ngồi lặng lẽ
Ba mươi tuổi đâu phải còn quá trẻ
Mà ngượng ngùng chẳng nói được điều chi
Năm tháng dài rồi cũng sẽ qua đi
Bạn bè ngày xưa ai còn ai mất
Nhưng kỷ niệm vẫn hằng sâu ký ức
Và mãi còn in đậm trái tim ta.
Thơ hay quá ạ...Thích nhất câu "Tập thể nghèo sớm tối vẫn có nhau"
Trả lờiXóaHoan hô Phan Văn Dung!!!
Trả lờiXóaĐọc bài thơ này, những ai là người "bản địa" mới thật thích chí. ^-^
Trả lờiXóaChúc mừng bài thơ hay và em xin chúc Thầy cùng gia đình đón xuân mới khang lạc, thịnh vượng.
Cảm ơn Tuấn Vũ nhiều, tết này thầy có đi Tam Lãnh nhưng không điện thoaị được cho em ( vui quá nên quên mất), uổng thiệt!. Chúc em một năm gặt hái được nhiều thành công trên mọi lĩnh vực.
Xóa