Trong ký ức của mỗi chúng tôi - những người thầy cô giáo từng giảng dạy, công tác tại Tam Lãnh, nơi đây từng ghi dấu nhiều kỹ niệm về một thời son trẻ, tươi đẹp của cuộc đời. Khi tất cả đã trở thành kỹ niệm thì những buồn vui, khó nhọc, những nghịch ngợm, ngây ngô ngày xưa giờ cũng thi vị như những bông hoa đẹp, những áng mây hồng trang điểm cho tâm hồn của mỗi chúng tôi. Chúng tôi tạo trang blog này muốn thành một nơi để chúng tôi cùng đến, kể lại nhau nghe những câu chuyện, những cảm xúc về một thời thân thương, yêu dấu nhất. Hãy đến với nhau! Vui thì hãy cùng vui, buồn thì hãy cùng chia sẻ để giải bớt oi bức đời thường.
Xin hãy đến với nhau!

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

CÀ PHÊ TRONG MƯA


Cà phê giọt đắng chậm rơi
    Cùng em ngồi đợi khi trời đổ mưa
Giọt mưa lúc nhặt lúc thưa
        Cho hồn xao xuyến như vừa được yêu
Lòng như muốn nói bao điều
      Con tim thổn thức bấy nhiêu năm rồi
Gởi  hồn theo gió mây trôi
Về nơi cuối tận chân trờ xa xăm
Hình em anh giữ bao năm
           Từ trong sâu thẳm đáy lòng yêu thương
Ngày xưa chung một mái trường
      Mà nay xa cách đôi đường chia li
Cà phê giọt đắng nhâm nhi
        Cho dòng tâm sự ước mi người tình.

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

Ghẹo thơ


THƠ TẶNG HẢI 
                        Ghẹo bài thơ DỐI của tác giả Nguyễn Thanh Hải

Ô hay,
          ai biểu người nhung nhớ
Cứ nhốt tình xưa
         trong chén rượu này
Người sẽ thấy
         nụ cười 
                 như trăng vỡ
Sóng sánh dáng buồn trong cơn say!

Mời người cạn chén chiều nay
Ngắm mưa bóng bóng vỡ đầy... 

... Mà thôi!
Chén này hát khúc phai phôi
Uống thêm chén nữa nói lời ...(hehehe)... không yêu!!!

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

Xin giới thiệu đến các thành viên của Blog "KÝ ỨC TAM LÃNH" bài thơ HỒN QUÊ của tác giả LÊ CAO VỊNH. Hiện đang là thành viên câu lạc Thơ - Văn Phù Sa tại tp HCM.


Hồn Quê
                                      Lê Cao Vịnh
“Ủa! Chớ mi về hồi mô rứa hỉ
Dạo ni làm ăn ra răng  bảnh gướm hè
Một câu chào rất đỗi chân quê
Rặt giọng Quảng Nam không hề khác được
Chừng nớ thôi đã chực chờ mắt ướt
Huống hồ chi hai tiếng quê hương
Hơn ba mươi năm lưu lạc tha phương
Nhớ quay quắt mùi hương đồng cỏ nội
Kỷ niệm tuổi thơ, treo trên bòng cây ổi
Lơ lững trong khói cơm chiều mẹ thổi lửa ống tre
Tôi đã từng xuống ngựa lên xe
Đi khắp mọi miền đất nước
Nhưng không thể nào bước khỏi góc làng quê
Một góc làng thôi mà biết bao chuyện kể
Chuyện cha sợ đất bệ tháng ba gãy đôi cáng cuốc
Chuyện mẹ lo cái lụt tháng mười tê buốt thịt da
Chuyện con Tý thằng Tèo từ cổ tích bước ra
Đi lượm mo nang mà “danh đề bảng Hổ”
Tôi đã từng nghe, nào tiếng Tây tiếng Tàu
Nào giọng Nam giọng Bắc
Răng mị ghê cứ thích giọng quê cha
Cái giọng phát âm tưởng chừng sai chính tả
Mà viết ra không hề trật lỗi nào
Chỉ rứa thôi cũng đủ để tự hào
Sướng nhất là về quê uống rượu gạo nói tào lao
Thao thao kể chuyện trên trời dưới biển…
Chỉ tiếc một điều, thời gian có hạn
Chuyện dỡ dang đành gác lại – xin chào!
Hồn quê ơi! Muôn thuở vẫn ngọt ngào
Thôi rứa hỉ… hẹn bữa mô gặp lại.

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013


MỘT VÀI CẢM NHẬN TRONG NGÀY GẶP MẶT ĐỒNG HƯƠNG!
Trong hai ngày 16, 17 tháng 3 năm 2013. Tại công viên văn hóa Đầm Sen, Tp Hồ Chí Minh. Đã diễn ra ngày hội gặp mặt đồng hương Quảng Nam – Đà Nẵng.
Đến với ngày hội mới biết được Quảng Nam – Đà Nẵng có 27 vị danh nhân có tên trên những con đường ở tp. Được gặp gỡ với những người gốc quảng, những người mà chỉ nhắc đến cái tên đã được nhiều người biết đến. Họ là ai? Đó là nhà văn. Tiến sĩ Nguyễn Q Thắng, tác giả cuốn sách. “Tam kỳ qua sóng phế hưng”. Quê quán Trường Xuân, Tam Kỳ, Quảng Nam. Đó là nghệ nhân thư pháp Bùi Hiến, anh em chú bác với thi nhân Bùi Giáng. Nhà thơ Viết Đức, nhà thơ Bích Ngọc, Lộc Đình và nhiều lắm không kể hết…..!
Được tặng những cuốn sách hay như “âm vang nguồn cội” của câu lạc bộ thơ Đất Quảng, Quảng Nam - Đà Nẵng Đất Và Người, Tam Kỳ qua sóng phế hưng. Được chứng kiến giây phút nhà báo Trần Thanh Phương. Nguyên phó tổng biên tập báo Đại Đoàn Kết, cùng vợ là cô Thu Hương. Tặng cho ban tổ chức cuốn Hoàng Sa – Trường Sa Là Của Việt Nam. Cuốn sách là công trình thu thập hơn 2.000 bài báo viết về Hoàng Sa – Trường Sa. Và  thừa nhận hai quần đảo này là của việt nam, được  hàng ngàn tác giả viết trên nhiều tờ báo trong nước và nước ngoài. Từ  năm 1970 đến 2013.
Công trình sưu tập trên đã được chủ tịch Hội Sử Gia Châu Á đặt bút kí vào. Như một sự công nhận với hai quần đảo trên. Hoàng Sa – Trường Sa Là Của Việt Nam đã được ban tổ chức bán đấu giá gây quỹ nghĩa tình quê hương. Và đã được một doanh nhân gốc quảng sở hữu với giá 500.000.000 đồng.
Cuốn sách đã được ông Trần Thọ phó bí thư thành ủy Đà Nẵng. Chủ tịch UBND tp Đà Nẵng Văn Hữu Chiến, bí thư tỉnh ủy Quảng Nam Nguyễn Đức Hải, chủ tịch tỉnh Quảng Nam Lê Phước Thanh bút kí trong ngày gặp mặt.
Biết bao nhiêu điều thú vị được khám phá. Thế mới biết đất quảng quê tôi có lắm nhân tài. Rất nhiều bài thơ hay. Đã được ngâm trong ngày gặp mặt, xin giới thiệu vài bài thơ hay để mọi người cùng cảm thụ với thi ca.
NGHIÊNG
Chiều nghiêng xuống giữa cánh đồng
Núi nghiếng lấp cả dòng sông quê nhà
Tay nghiêng em vịn cành hoa
Nón nghiêng em ngẫn ngơ qua đầu làng
Cành nghiêng rụng mấy lá bàng
Mắt nghiêng anh đứng bàng hoàng nhớ ai!
Đêm nghiêng than vắn thở dài
Nghe em trong mộng nghiêng tai thẫn thờ
Tóc nghiêng lòng thấy bơ vơ
Vai nghiêng chẳng biết em chờ ta không!
Cánh nghiêng chim sáo sang sông
Giấy nghiêng em viết thiệp hồng mời ai?
Thôi rồi! Nghiêng mũ tình phai
Gối nghiêng lệ đổ canh dài vò tơ
Duyên nghiêng lòng thấy bơ phờ
Nghiêng đèn tôi viết bài thơ bạc tình
Nghiêng mây phủ kín hành tinh
Thuyền xuôi bỏ bến nghiêng mình cô đơn.

Tác giả Hoài An. Tên thật Trần Mười, quê quán Đại Lộc, Quảng Nam, hiện ở tại Tp Hcm.


                                                                                                                                         

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013


Cha con người lính già nghèo khó, đói khát
(Kienthuc.net.vn) - Đó là gia cảnh đáng thương của gia đình chú Nguyễn Ngọc Trung (56 tuổi) trú tại tổ 19, thôn 3, xã Bình Giang, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam.

Rời chiến trường Campuchia trở về, chú Nguyễn Ngọc Trung bị mắc di chứng nặng nề của chất độc màu da cam. Chú sinh được 2 con thì 2 đứa đầu óc đều khờ khạo, thành ra việc học hành cũng không đến nơi đến chốn. 

Mỗi ngày trôi qua, thân thể chú thêm tiều tụy, đôi chân teo tóp, run rẩy phải chống nạng lê đi. Mọi gánh nặng gia đình đè nặng lên đôi vai gầy guộc của người vợ tảo tần. Rồi đến khi người vợ ngã bệnh bởi căn bệnh ung thư xương quái ác cũng không có tiền chạy chữa, phải nằm thoi thóp, quằn quại chờ ngày chết trong niềm tuyệt vọng.

“Ngày trước vợ tui còn sống cũng vì chịu thương chịu khó làm lụng, thức khuya dậy sớm cày thuê cấy mướn, rồi dầm mình hàng giờ dưới sông Trường Giang để mò cua bắt ốc về nuôi cả nhà nên mới kiệt sức mà ngã bệnh rồi ra đi”, chú Trung bồi hồi nhớ lại.

Căn nhà rách nát như cái chòi của gia đình chú Trung nằm lọt thỏm giữa một cánh đồng hoang vắng của xóm Sằm Kè vốn nổi tiếng là nghèo nhất nhì của huyện. Ngôi nhà dựng lên từ 4 tấm phên tre vách nứa cuối cùng không thể tiếp tục che chở cho gia đình nên gần đây chú Trung đã rời về sống trong ngôi nhà của cha mẹ để lại. 

http://static.kienthuc.net.vn:81/Images/Contents/daoly/20130313/nguoi_linh_gia-3.jpg
 Chú Trung đứng trước ngôi nhà của gia đình mình. (Ảnh cũ do nhân vật cung cấp)

http://static.kienthuc.net.vn:81/Images/Contents/daoly/20130313/nguoi_linh_gia-2.jpg
Chú Trung (bên phải) được bà con chòm xóm đến thăm hỏi ở ngôi nhà cha mẹ để lại.

Từ ngày gác súng đến nay, chú Trung hầu như quanh năm suốt tháng chỉ lẩn quẩn ở nhà, còm cọm nhặt nhạnh từ mảnh vườn để có cái cho vào bụng 3 cha con. Từ khi vợ chú mất, 3 cha con chú Trung lại càng khốn khó, chật vật, thiếu thốn đủ bề. Giờ ở cái tuổi 56 nhưng nhìn chú Trung đầu đã bạc, khuôn mặt nhăn nheo.

Cả 5 tháng nay (kể từ khi vợ chú mất), 3 cha con hầu như không biết đến bữa sáng là gì. Bữa trưa và tối phải chắt bóp lắm mới có ít cho vào miệng.

Ngay cả con chó chú nuôi đã lâu cũng đành bỏ đi tìm chủ mới. “Người cũng bữa có bữa không nói chi đến chó!”, chú Trung chua xót.

Thấy hoàn cảnh chú Trung cô độc, không nơi nương tựa nên chú Lê Thiện (60 tuổi, cùng xóm) vẫn thường xuyên đi vận động bà con, gom góp gạo đem sang giúp đỡ, ngoài ra cũng làm giúp chú Trung chuyện đồng áng, bếp núc hay đi chợ.

“Mùa nắng còn có người qua lại thăm hỏi, cho gạo còn đỡ chứ đến mùa mưa thì 3 cha con cả tuần lễ không có hột cơm vào bụng. Suốt ngày chỉ ăn khoai, nấu sắn cầm cự qua bữa. 2 đứa con thì khờ khạo, nói gì cũng ngớ nga ngớ ngẩn, chú Trung thì liệt đôi chân nên không đi đâu được”, chú Thiện chia sẻ.

Gia đình chú Trung là diện hộ nghèo nhất xã. Gia đình chỉ trông cậy vào 2 sào ruộng ít ỏi nhưng không thể tự canh tác được nên đến ngày mùa lại phải nhờ bà con xúm lại làm giúp. Chú Trung cũng được hưởng trợ cấp cho người tàn tật (do chú làm thất lạc giấy tờ nên không được hưởng chính sách cho thương binh) nhưng không thấm vào đâu.

“Gia đình chú Trung là một hộ gia đình có hoàn cảnh bi đát của địa phương. Cả nhà sống bằng nguồn trợ cấp của Nhà nước quả là khó khăn. Chúng tôi biết làm gì hơn khi điều kiện của đại đa phần người dân còn khó khăn”, bà Thủy Thị Chín, Hội từ thiện huyện Thăng Bình cho biết.
 Mọi sự hỗ trợ xin gửi về địa chỉ:

1. Chú Nguyễn Ngọc Trung (56 tuổi) trú tại tổ 19, thôn 3, xã Bình Giang, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam.

2. Hoặc Tòa soạn Báo điện tử Kiến Thức
Địa chỉ: tầng 5, Tòa nhà Láng Trung, số 60/850, phường Láng Thượng, quận Đống Đa, Hà Nội.
Số điện thoại: (04) 62.765.887; (04) 62.765.886. Hotline: 098.884. 4039.
Số tài khoản ngân hàng: 126.10.000.119.106 tại ngân hàng BIDV chi nhánh Ba Đình (Hà Nội). Chủ tài khoản: Báo điện tử Kiến Thức
Xin vui lòng ghi cụ thể tên người được hỗ trợ hoặc tên bài báo có nhân vật được hỗ trợ. Kienthuc.net.vn cam kết chuyển tận tay.

Trân trọng!

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2013



DỐI

Có hay không? Tất cả sẽ nhạt nhòa.
Bao nghiệt ngã giữa hai chiều quên, nhớ.
Mưa chiều nay bao nhiêu bong bóng vỡ?
Tím cả góc trời nỗi nhớ tên em!
Nhớ em nhiều những  mãi vẫn lặng im,
bởi khoảng cách vô hình, nhưng thực tế.
Sợ chạm tay phá tan miền kí ức.
Dối lòng mình có tội lắm không em?